2014/10/25

Văn phòng đại diện

Mấy bữa đi làm hay nói chuyện với thằng bé kê cọc cho JL (cũng ko biết phải thằng bé không, mà nó gọi mình bằng chị nên thôi kệ). Kiểu ẻm cũng dễ gần, hay bắt chuyện hỏi han mình, kiểu mình đi làm bị hắt hủi quen, chẳng mấy ai quan tâm đến ý kiến em nó ra sao, nay có người hỏi ý kiến thì cũng khoái khoái :v

Nhân tiện là trước lối vào chỗ xuất cảnh, security check bla bla ở sân bay có mấy cái bàn đặng cho khách bỏ lại mấy chai nước uống, vì hành lý xách tay không được mang quá 100ml nước. Hôm qua đi làm không mang nước, mà chẳng có ai để xin uống ké nên cứ dòm dòm chỗ đó, mà thấy nhục nhục sợ mang danh “lấy nước thừa” nên ráng nhịn. Cuối cùng khát quá, đành lúp xúp chạy tới với suy nghĩ “Dày lên nào!”. Ra tới nơi thì gặp thằng bé quen đang đứng uống nước, với 1 cô lao công nữa đang ngồi gần đó.

Mừng húm: “Em em, có chai nước nào chưa bóc không cho chị ké với.”

Thế là ẻm lục tìm ngăn dưới của cái bàn để nước móc ra cho mình 1 chai còn nguyên tem. Bóc ra uống mà mừng muốn xỉu. Nhờ vậy mình mới để ý, chắc lao công cũng xếp lại, vì ngăn trên đa số là mấy chai đã uống hết hoặc gần hết, còn ngăn dưới toàn những chai nước còn nguyên chưa bóc hoặc gần đầy.

Thằng bé vừa dòm mình uống vừa cười cười chỉ mấy cái bàn để nước: “Đây là văn phòng đại diện của tụi em. Có giám đốc đại diện nữa nè. *chỉ chỉ cô lao công ngồi gần đó* Sau này có khát nước chị cứ ghé văn phòng đại diện của tụi em.”

Nghe vậy mình cũng cười, tuy không được tươi lắm…

2014/10/14

Shock 13/10/2014

Đợi mòn mỏi 2 tiếng đồng hồ để rồi nghe tin shock không nói lên lời.

Nói chung là mỗi người có cách sống riêng, dám chắc là nó sẽ không nghe lời mình khuyên, cũng giống như những lần mình không nghe lời nó :v Mình chỉ nói/khuyên cho sướng miệng, để giải toả bức xúc thôi :v

Còn bạn nghe hay không :v tuỳ bạn, lớn rồi :v